Cập nhật mới
Chương 1633


Chương 1633

Không chỉ Đông Phương Lăng mà ngay cả ông lão đứng sau Đông Phương Ngạo Vũ cũng ngây người.

 

“Chỉ dựa vào bản thân cậu mà cũng dám chọc vào vua Bắc Lương sao? Đúng là chán sống”.

 

“Nhưng anh Tiêu, giết người của nhà họ Đông Phương thì không thể không xin lỗi chứ?”

 

Mặt Đông Phương Ngạo Vũ lạnh băng nhìn Tiêu Chính Văn, gương mặt đằng đằng sát khí.

 

“Bất kể là ai, có gan hạ thấp quân Phá Long thì chỉ có một kết cục – chết”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp.

 

“Hay! Hay lắm! Tiêu Chính Văn, quả nhiên anh rất ngông cuồng, không uổng công tôi đặc biệt xuống núi vì anh”.

 

“Nói thật, trên thế giới này người đáng để tôi đích thân ra tay đánh chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, nhưng anh là một trong số đó”.

 

Đông Phương Ngạo Vũ chắp một tay sau lưng, kiêu ngạo nói.

 

Rõ ràng là hắn rất tự tin vào bản lĩnh của mình.

 

“Ồ? Nói như thế tức là anh định ra tay đánh người ở đây sao?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Đông Phương Ngạo Vũ.

 

Có thể cảm nhận được Đông Phương Ngạo Vũ là một cường giả cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao qua hơi thở của hắn.

 

Nếu hai người ra tay đánh nhau ở đây chắc chắn sẽ làm liên lụy đến người vô tội.

 

“Ở đây ư? Tất nhiên không được rồi, Hoa Sơn cũng có quy tắc của Hoa Sơn, không thể làm người vô tội bị thương, đây là răn dạy của sư môn. Thế này nhé, ngày mai anh và tôi quyết đấu tại đỉnh núi Bách Nhật, nằm ở khu ngoại ô Long Kinh, anh thấy thế được chứ?”

 

Đông Phương Ngạo Vũ dửng dưng nói, dường như đang nói đến một chuyện rất bình thường, không hề cảm thấy căng thẳng trước trận đấu.

 

“Được!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, lạnh lùng nhìn Đông Phương Ngạo Vũ.

 

Cuộc thách đấu bất ngờ lần này khiến Tần Vũ cũng sửng sốt.

 

Ai mà không biết sự lớn mạnh của năm ngọn núi lớn, mặc dù Đông Phương Ngạo Vũ cũng chưa đột phá cảnh giới Thiên Thần, nhưng danh sơn vẫn là danh sơn, rất nhiều người có bản lĩnh, Tiêu Chính Văn lại dám ứng chiến trong trường hợp không biết gì về đối phương.

 

“Cậu Tiêu, phải suy nghĩ thật cẩn thận…”

 

Tần Vũ bước đến nhỏ giọng nói bên tai Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn lắc đầu không nói gì.

Lúc này đã không phải là chuyện anh ứng chiến hay không nữa, mà là Đông Phương Ngạo Vũ đang ép tới từng bước, thay vì bị Đông Phương Ngạo Vũ ép vào góc chết thì cứ thoải mái ứng chiến.
 
Chương 1634


Chương 1634

Dù là thắng hay thua đều phải đưa ra quyết định cuối cùng với nhà Đông Phương.

 

“Đông Phương Lăng, vài hôm nữa tôi có thể làm chủ lấy lại công bằng cho cậu, còn chuyện hôm nay cứ thế là được rồi”.

 

Dứt lời, Đông Phương Ngạo Vũ chắp hai tay sau lưng nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Anh Tiêu, nếu tôi là anh, chắc chắn sẽ cúi đầu nhận lỗi với nhà họ Đông Phương”.

 

“Khả năng của một người có hạn, cho dù anh có mạnh thế nào cũng không thể chống đối lại với một gia tộc lớn”.

 

Đông Phương Ngạo Vũ lạnh lùng nói.

 

“Đông Phương Ngạo Vũ, không biết anh lấy đâu ra tự tin thế, chúng ta vẫn chưa đánh nhau, sao anh biết anh chắc chắn sẽ thắng”.

 

Tiêu Chính Văn cà khịa.

 

“Tất nhiên tôi tự tin về thực lực của mình, nhưng tôi mong anh Tiêu đừng bị dọa lùi bước, nếu không dù có đuổi đến Giang Trung, tôi cũng phải đòi lại công bằng cho nhà Đông Phương”.

 

Đông Phương Ngạo Vũ lạnh lùng bật cười, vẫy tay với Đông Phương Lăng, sau đó ngồi lại vào xe.

 

Đông Phương Lăng vội vàng đi theo.

 

Rõ ràng là Đông Phương Ngạo Vũ đích thân đến đón hắn.

 

Nếu không dù Đông Phương Lăng có bảo vệ được mạng sống cũng sẽ bị bắt vào nhà giam ở Hắc Băng Đài.

 

Tin tức về trận đánh của Đông Phương Ngạo Vũ và Tiêu Chính Văn được truyền ra ngoài làm cả Hoa Quốc chấn động.

 

Một ngày sau hai người sẽ quyết đấu tại đỉnh núi Bách Nhật.

 

Đây sẽ là trận đánh có một không hai.

 

Từ khi chào đời, Đông Phương Ngạo Vũ là sự tồn tại độc nhất vô nhị, là người mà vô số người phải ngước nhìn.

 

Địa vị của gia tộc Đông Phương càng lên một tầm cao mới vì sự xuất hiện của Đông Phương Ngạo Vũ.

 

Mà Tiêu Chính Văn cũng là con cưng của trời.

 

Ngày mai chính là ngày quyết đấu của hai nhân tài trẻ tuổi, rất nhiều lãnh đạo cao cấp của Hoa Quốc đều bắt đầu bàn luận về trận đấu.

 

“Cậu Tiêu, người này rất bí hiểm khó lường”.

 

Tần Vũ tần bóng lưng Đông Phương Ngạo Vũ, lo lắng nói.

Tiêu Chính văn cũng nhìn theo bóng lwung của Đông Phương Ngạo Vũ, rồi khẽ gật đầu.

Người này quả thực vô cùng đặc biệt, từ trên người của Đông phương Ngạo Vũ có thể nhìn thấy sự tự tin tuyệt đối nhưng lại không phải là kiểu liều lĩnh cực độ. Hắn là một người rất biết tiết chế, cũng hết sức tự tin.
 
Chương 1635


Chương 1635

Hoàn toàn khác biệt với những người mà Tiêu Chính Văn từng gặp trước đây.

 

Có lẽ đây chính là điểm khác biệt giữa đệ tử Hoa Sơn và những đệ tử võ tông bình thường.

 

Dù tầm nhìn hay là kiến thức thì cũng có cách biệt rất lớn.

 

Trước đây Tiêu Chính Văn cũng từng nghe nói tới uy danh của năm đại danh sơn!

 

Thậm chí ngay cả nhân vật như Độ Thiên Chân Nhân cũng hết sức kính nể năm đại danh sơn!

 

“Thật ra trong số năm đại danh sơn, Hoa Sơn chỉ có thể xếp ở bậc trung, thế nhưng cảm giác mà Đông Phương Ngạo Vũ tạo cho người khác lại hết sức nguy hiểm! Dường như giơ tay nhấc gối đều toát lên một loại khí thế không diễn tả được bằng lời!”

 

Tần Vũ cau mày nói.

 

Tiêu Chính Văn chỉ cười nhạt, anh hoàn toàn có thể cảm nhận được nguồn gốc của loại khí thế đó, chính là trận pháp!

 

Đây có thể là điểm khác biệt lớn nhất giữa người của năm đại danh sơn và đệ tử võ tông bình thường, bọn họ không chỉ luyện võ mà còn luyện tập trận pháp!

 

Mà thế gian sớm đã không còn sự lưu truyền của trận pháp nữa rồi.

 

“Cậu Tiêu, trận chiến này phải cẩn thận nhiều hơn đấy, dù gì tên Đông Phương Ngạo Vũ kia cũng không hề tầm thường!”

 

Tần Vũ vô cùng nghiêm túc lên tiếng.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, sau đó nói với nhân viên đang đứng bên cạnh Tần Vũ: “Phiền cậu giúp tôi huỷ bỏ vé máy bay tới Giang Trung, giờ tôi sẽ đi gặp mặt Thiên Tử!”

 

Sự việc đã tới nước này, nếu như Tiêu Chính Văn còn không đi gặp Thiên Tử nữa thì quá là không phải phép.

 

“Rõ!”

 

Sau đó, Tiêu Chính Văn và Tần Vũ lần lượt ngồi vào trong xe của Tần Vũ.

 

Xe tiến thẳng về phía Thiên Tử Các.

 

Tới Thiên Tử Các, Tiêu Chính Văn thuật lại một lượt sự việc bắt sống Lục Hoài Viễn lần này cho Thiên Tử nghe trước, sau đó mới lo lắng nói: “Không một ai có thể ngờ được ông Lục này lại chính là Quang Minh Tôn!”

 

“Chuyện đó cũng nói lên rằng bên trong lãnh thổ Hoa Quốc, các bộ ngành đều có khả năng đã bị phái Quang Minh thâm nhập vào rồi, vậy nên buộc phải cạy miệng ông ta ra, đưa tổn thất xuống mức thấp nhất mới được!”

 

Thiên Tử khẽ gật đầu, Tiêu Chính Văn nói rất đúng.

 

Thế nhưng đây vẫn chưa phải là nhiệm vụ cấp bách lúc này.

 

Trước mắt, chuyện khiến Thiên Tử không yên tâm nhất vẫn là trận quyết chiến giữa Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ.

“Tiêu Chính Văn, chuyện của Quang Minh Tôn vẫn còn dễ nói, nhưng trận chiến ngày mai giữa cậu và Đông Phương Ngạo Vũ, tôi thật sự không thể yên tâm nổi!”
 
Chương 1636


Chương 1636

Thiên Tử không khỏi lo lắng nói.

 

“Thiên Tử, xin hãy yên tâm, trận chiến này không giống như những gì Đông Phương Ngạo Vũ nói, cũng không giống như những gì mà bên ngoài đồn thổi cục diện nghiêng về một phía!”

 

Lúc này Tiêu Chính Văn lại ngập tràn niềm tin.

 

Sau chuyến đi tới nước Lý, Tiêu Chính Văn đã có sự nhận thức hoàn toàn mới về trận pháp.

 

Nếu như là nửa tháng trước, có lẽ Tiêu Chính Văn thật sự không phải là đối thủ của Đông Phương Ngạo Vũ.

 

Thế nhưng lúc này, ai chết dưới tay ai vẫn còn chưa biết đâu!

 

Suy cho cùng, có được sức mạnh của trái tim Kim Long, dù Tiêu Chính Văn chỉ đánh vài chiêu đơn giản cũng tuyệt đối không phải là thứ mà đám người tầm thường kia có thể so sánh được.

 

“Tiêu Chính Văn, không thể tuỳ tiện giết người của nhà họ Đông Phương, chỉ trong khoảng thời gian mười ngày ngắn ngủi, một mình Đông Phương Ngạo Vũ đã liên tiếp giết hại bốn cường giả cảnh giới Thiên Vương bốn sao, đổi lại được thanh danh về cho bốn gia tộc lớn!”

 

“Bản vương vẫn luôn muốn tiêu diệt bốn gia tộc lớn, tuy nhiên sự xuất hiện của Đông Phương Ngạo Vũ quả thực đã dẹp tan mọi kế hoạch của tôi!”

 

Thiên Tử khẽ siết chặt nắm đấm, trong mắt loé lên tia sát khí.

 

Thân phận của người này quá đặc biệt, nếu như Thiên Tử hoặc trưởng lão võ tông của Hoa Quốc ra tay với hắn thì nhất định sẽ bị Hoa Sơn báo thù.

 

Như vậy sẽ gây hại cho ước định ngầm cả trăm năm nay giữa Hoa Quốc với võ tông và năm đại danh sơn.

 

“Xin Thiên Tử cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ dốc hết sức mình diệt trừ Đông Phương Ngạo Vũ!”

 

Tiêu Chính Văn thẳng thừng nói.

 

Thiên Tử khẽ gật đầu, sau đó kéo Tiêu Chính Văn cùng bước về phía ngự thiện phòng, vừa đi vừa cười nói: “Cậu Tiêu đi đường vất vả, tôi đã chuẩn bị chút rượu lạt để tiếp đón cậu! Đi, nếm thử xem tay nghề của các đầu bếp thế nào!”

 

Nói xong, Thiên Tử quay đầu ra hiệu bằng ánh mắt cho Tần Vũ, Tần Vũ khẽ gật đầu rồi lui khỏi Thiên Tử Các.

 

Chưa tới một tiếng đồng hồ, thông tin trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ đã lan truyền khắp Hoa Quốc.

 

Tiêu Chính Văn vừa về nước đã hẹn giao đấu với Đông Phương Ngạo Vũ tiếng tăm lẫy lừng ở đỉnh núi Bách Nhật!

 

Thế nhưng một thông tin khác cũng khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc, cường giả ở cảnh giới Thiên Thần – Vũ Thiên Tôn cũng sẽ tới xem!

 

Ngoài ra bên phía Vy Hào, cường giả ở cảnh giới Thiên Thần đã ở ẩn nhiều năm Miyamoto Kenichi cũng sẽ tới Long Kinh vào ngày mai để xem trận đấu này!

 

Cường giả ẩn thế của gia tộc Russell Rowland ở Âu Lục cũng đặc biệt xuống núi, tuyên bố sẽ tới Hoa Quốc để tận mắt chứng kiến trận chiến có một không hai này!

Náo động toàn cầu!
 
Chương 1637


Chương 1637

Bọn họ đều là cường giả Thiên Thần chưa từng xuất hiện cả mấy chục năm nay!

 

Quả nhiên là trận đấu có một không hai!

 

Cùng lúc này, sau khi nhận được những tin tức đó, sắc mặt của Tần Vũ càng trở nên khó coi.

 

Dường như tình thế không đơn giản như vậy, rốt cuộc bốn gia tộc lớn đang tính toán gì đây?

 

“Nhà họ Đông Phương rốt cuộc còn có bao nhiêu con át chủ bài nữa!”

 

Tần Vũ đập mạnh xuống bàn.

 

“Báo cáo, Đại trưởng lão của võ tông xin được gặp!”

 

Đúng vào lúc này, một binh lính của Hắc Băng Đài đi tới trước mặt Tần Vũ, thấp giọng trình báo.

 

Đại trưởng lão của võ tông đến gặp đúng vào lúc này, lại có mục đích gì đây?

 

Con ngươi Tần Vũ đảo qua đảo lại mấy lần, vội vàng nói: “Mời vào!”

 

Một lát sau, Đại trưởng lão võ tông và các trưởng lão tông miếu đồng loạt sải bước vào trong văn phòng của Tần Vũ.

 

“Các vị trưởng lão đích thân tìm tới đây, không phải cũng vì chuyện quyết chiến giữa Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ đấy chứ?”

 

Tần Vũ xoay đầu nhìn về phía mấy trưởng lão, nói.

 

“Không sai!”

 

Đại trưởng lão võ tông lên tiếng trước tiên: “Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ đều là nhân tài trong đám người thường của Hoa Quốc chúng ta, chiều ngày hôm nay hay tin hai người bọn họ sắp quyết chiến, nói thật thì tôi cũng vô cùng kinh ngạc!”

 

“Không sai, hai người bọn họ đều là tinh anh của Hoa Quốc, bất luận là ai thua cuộc thì cũng sẽ gây nên tổn thất cho Hoa Quốc chúng ta!”

 

“Thế sự sẽ thay đổi, Hoa Quốc thật sự không thể mất đi những nhân vật đáng quý như vậy!”

 

Không chỉ có trưởng lão võ tông, ngay cả mấy trưởng lão tông miếu cũng đồng loạt lên tiếng.

 

Tần Vũ lập tức hiểu ra dụng ý của các vị trưởng lão, bọn họ là hi vọng Hắc Băng Đài có thể hoà giải đôi bên, tránh việc đấu đá xảy ra!

 

“Đại trưởng lão, các vị trưởng lão, tôi hiểu ý của mọi người, thế nhưng Tần Vũ tôi thấp cổ bé họng, một người là vua Bắc Lương, một người là con trai nối dõi của nhà họ Đông Phương, tôi khuyên thế nào được đây?”

 

Còn có một ẩn ý sâu xa Tần Vũ chưa nói rõ.

 

Đó là hai người bọn họ đều là cao thủ ở trên cảnh giới Thiên Vương bốn sao, quyết chiến giữa bọn họ đâu phải là chuyện cử bừa một ai đó là có thể ngăn cản được?

 

“Nếu như không thể ngăn cản, vậy thì ít nhất cũng phải bảo vệ được Đông Phương Ngạo Vũ!”

Đại trưởng lão trầm giọng nói.

“Cái gì? Bảo vệ được Đông Phương Ngạo Vũ? Đại trưởng lão, tôi không hiểu ý của ông!
 
Chương 1638


Chương 1638

Tần Vũ nhíu mày nói.

 

“Cậu ta là người của Hoa Sơn, hơn nữa cũng không phải chỉ là một đệ tử thông thường, Hoa Sơn vô cùng coi trọng cậu ta. Nếu như cậu ta chết thì nhất định Hoa Sơn sẽ tới báo thù! Hoa Quốc không thể tái hiện lại cục diện đại loạn giống như hơn một trăm năm trước được đâu!”

 

“Hiện giờ, thế cục thay đổi, bên phía Âu Lục đã bắt tay vào việc giải trừ lệnh cấm đối với cường giả ở cảnh giới Thiên Thần rồi, nếu như những lệnh cấm này bị giải trừ thì chỉ có năm đại danh sơn là có năng lực ngăn chặn cường giả cảnh giới Thiên Thần của các nước ở bên ngoài biên giới!”

 

“Nói cách khác, an nguy trong tương lai của Hoa Quốc đã không còn là thứ mà Tiêu Chính Văn hay là quân Phá Long có thể đảm bảo được, vậy nên trước khi thế cục phát sinh biến đổi, chúng ta cần tạo dựng quan hệ tốt với năm đại danh sơn!”

 

Đại trưởng lão thành khẩn nói.

 

Thoạt nhìn thì câu nào cũng giống như đang lo nghĩ cho Hoa Quốc, thế nhưng trên thực tế, Đại trưởng lão lại đang có ý thiên vị cho Đông Phương Ngạo Vũ.

 

“Đại trưởng lão, không thể nói như vậy được đâu! Vua Bắc Lương tận trung với nước, lẽ nào cậu ta đáng chết hay sao?”

 

Tần Vũ phản bác lại với sắc mặt cực kỳ khó coi.

 

Lúc này, một binh lính bước vào trong phòng nói với Tần Vũ: “Tổng tư lệnh, bên ngoài có một ông lão, tự xưng là Trình Chí Long muốn vào gặp mặt các trưởng lão và anh!”

 

Tần Vũ nhíu mày nói: “Ông ta tới để làm gì?”

 

“Ông Trình là người có tiếng nói nhất định trong võ tông, theo tôi thấy thì có thể gặp mặt một lần”.

 

Đại trưởng lão từ tốn lên tiếng.

 

Đồng thời, mấy trưởng lão còn lại cũng đồng loạt nhìn về phía Tần Vũ, rõ ràng đang muốn tạo áp lực cho Tần Vũ!

 

“Được, mời vào!”

Tần Vũ nói với sắc mặt khó coi.
 
Chương 1639


Chương 1639

Chẳng bao lâu sau, một ông lão đã được dẫn vào trong phòng khách, người này chính là ông cụ bên cạnh Đông Phương Ngạo Vũ.

 

Ông lão này vừa xuất hiện, mọi người đều không khỏi nhíu mày.

 

Đại trưởng lão là người đứng dậy đầu tiên, vừa định mở miệng thì Tần Vũ đã đứng dậy nói: “Ông cụ, mời ngồi!”

 

Lúc này, ông lão đã không còn dáng vẻ khiêm tốn như khi đi bên cạnh Đông Phương Ngạo Vũ mà thay vào đó là dáng vẻ cao ngạo, dù đang đối diện với mấy người Đại trưởng lão nhưng cũng không hề hoảng sợ.

 

“Ông Trình!”

 

Đại trưởng lão đứng dậy chắp tay chào hỏi ông lão trước tiên.

 

Các trưởng lão khác cũng đồng loạt đứng dậy chào hỏi ông lão.

 

Tần Vũ chỉ dùng ánh mắt chăm chú nhìn ông lão này, thấy ông lão có dáng vẻ tiên nhân thì trong lòng cũng thầm suy đoán lai lịch của cụ ta.

 

Nếu như Đại trưởng lão võ tông cũng tỏ ra dè dặt với người này như vậy thì xem ra thân phận của cụ ta tuyệt đối không đơn giản.

 

“Xem ra các bạn bè cũ vẫn chưa quên tôi, tôi thật sự vô cùng cảm kích!”

 

Trình Chí Long khẽ chắp tay với mấy người Đại trưởng lão, mỉm cười kéo một chiếc ghế lại rồi ngồi xuống.

 

“Ông Trình, ông quả thực khiến mấy người bọn tôi cảm thấy rất bất ngờ, với thân phận của ông mà cũng phải đứng về phía Đông Phương Ngạo Vũ, chuyện này…”

 

Đại trưởng lão híp mắt đánh giá Trình Chí Long.

Mặc dù mấy trưởng lão bọn họ không muốn để Tiêu Chính Văn giết chết Đông Phương Ngạo Vũ, thế nhưng tuyệt đối sẽ không thể hiện ra, bọn họ nhất định ủng hộ nhà họ Đông Phương, nhất định đứng về phía Đông Phương Ngạo Vũ.

 

Phần nhiều thì bọn họ vẫn suy xét cho đại cục, mấy chuyện mà những gia tộc lớn của Âu Lục làm, trưởng lão võ tông và tông miếu cũng đều nhận được tin tình báo.

 

Học viện võ thuật đó nhất định là đang nhắm vào việc Quốc Vận của Hoa Quốc trỗi dậy, tới lúc đó Hoa Quốc cũng sẽ có vài người mới.

 

Ý của Đại trưởng lão đương nhiên là cử hai người Đông Phương Ngạo Vũ và Tiêu Chính Văn ra tiền tuyến.

 

Một mặt thăm dò ý đồ thật sự của các gia tộc lớn, một mặt phòng ngừa học viện võ thuật liên kết thành một khối bền chặt!

 

Thế nhưng, sự xuất hiện của Trình Chí Long khiến cho mấy người Đại trưởng lão cảm thấy hơi bất an, Đông Phương Ngạo Vũ có lẽ cũng không hề đơn giản như những gì bọn họ tưởng tượng!

 

“Ha ha! Không thể nói như vậy được đâu, chim khôn sẽ biết lựa chọn nơi phù hợp để dừng chân, người tài sẽ biết lựa chọn cấp trên anh minh để cùng làm việc!”

 

Trình Chí Long cười nói, trên mặt không có bất cứ vẻ ngượng nghịu nào, ngược lại còn ra vẻ đó là chuyện đương nhiên.

 

Vừa nghe những lời này, mấy người Đại trưởng lão không khỏi hít sâu một hơi.

 

Trình Chí Long là ai cơ chứ?

 

Là môn sinh mà hai tông chủ của Võ Thần Tông đắc ý nhất, hơn nữa bàn về lai lịch thì còn có tư cách hơn cả Võ Thí Thiên!

 

Dù thực lực không bì được với Võ Thí Thiên, thế nhưng cũng có tầm ảnh hưởng nhất định bên trong võ tông.

 

Một người giống như vậy lại tình nguyện về dưới trướng của một cậu thanh niên, cam tâm tình nguyện làm tay sai cho hắn?

 

“Ông cụ, chỉ là không biết Võ Thí Thiên mà biết người ông ta phải gọi một tiếng sư thúc như ông lại làm chó săn của Đông Phương Ngạo Vũ thì ông ta sẽ xử trí như thế nào đây?”

 

Tần Vũ lạnh lùng nói một câu châm biếm.

 

Thông qua đoạn đối thoại giữa mấy người Đại trưởng lão và Trình Chí Long, Tần Vũ đã đoán ra thân phận của người này rồi.

 

Đại trưởng lão liếc nhìn Tần Vũ, sau đó lên tiếng xoa dịu bầu không khí: “Ông Trình, không lẽ ông có bí mật gì khó nói ra? Có phải là Hoa Sơn…”

 

“Không, hoàn toàn không phải! Tôi xuất phát từ sự tự nguyện!”

 

Trình Chí Long cao ngạo lên tiếng.

 

“Mấy người chỉ biết một mặt chứ không biết mặt còn lại, Đông Phương Ngạo Vũ không chỉ có Hoa Sơn đứng phía sau mà bản lĩnh của cậu ấy cũng vượt xa so với tưởng tượng của mấy người!”

 

“Tôi tin rằng mấy người cũng chỉ nghe tin mấy người Đỗ Thiên Lượng bị giết nhưng lại không biết mấy người đó bị giết thế nào đúng không? Hoá thành tro bụi chỉ trong nháy mắt! Vậy nên lần này tôi tới đây chỉ hy vọng võ tông của Hoa Quốc và cả Hắc Băng Đài đừng nhúng tay vào chuyện này!”

 

“Có những người không thể đắc tội, nếu không khi mọi người đứng ở phía đối lập sẽ không có lợi cho các vị đâu!”

 

Từ đầu tới cuối, Trình Chí Long đều tỏ ra bình tĩnh đối diện với trưởng lão võ tông và cả trưởng lão tông miếu, không mảy may sợ hãi, ngược lại còn vô cùng thản nhiên.

 

Dù những lời mà cụ ta vừa mới nói ban nãy sặc mùi uy hiếp thì cũng chẳng sợ.
 
Chương 1640


Chương 1640

“Ông Trình, ông đang uy hiếp chúng tôi à?”

 

Trong mắt Tần Vũ lập tức loé lên tia sáng sắc lạnh.

 

“Uy hiếp?”

 

Trình Chí Long đánh giá Tần Vũ một lượt, nói: “Chàng trai, tôi muốn giết cậu thì chỉ giống như giết con gà con chó thôi! Cậu cho rằng tôi cần uy hiếp cậu sao?”

 

“Mấy người không hiểu bản lĩnh của cậu ấy rốt cuộc lớn tới mức nào, thế nhưng tôi chỉ có thể nói, bất luận là mấy người hay Tiêu Chính Văn cũng không phải đối thủ của cậu ấy. Vậy nên tôi không hy vọng võ tông và giới chính trị Hoa Quốc đứng sai đội, tới lúc đó có hối hận cũng đã muộn rồi!”

 

“Tôi không muốn nói nhiều tới những hành động của đám hèn hạ ở Âu Lục kia, những người đang ngồi ở đây có lẽ còn rõ hơn tôi, trong tương lai, muốn giải quyết chuyện này thì cần phải dựa vào cậu chủ Đông Phương, còn tên Tiêu Chính Văn mà mấy người đặt cược hoàn toàn không có chút thực lực nào!”



 

Trình Chí Long vừa dứt lời, tất cả mọi người đang ngồi xung quanh lập tức đanh mặt!

 

“E rằng những lời mà ông cụ vừa nói quá võ đoán rồi!”

 

Tần Vũ lạnh lùng đáp lời.

 

Trình Chí Long lạnh lùng hừ một tiếng, khí thế xung quanh bộc phát toàn bộ, hơi thở của Thiên Vương long cấp năm sao bao phủ khắp không gian, thậm chí ngay cả Tần Vũ cũng có cảm giác không thể thở nổi.

 

Đây là một loại áp lực vô cùng lớn mạnh, khác biệt với những cường giả mới bước lên cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao, Trình Chí Long đã ở cảnh giới này mấy chục năm!

 

Chỉ là mãi vẫn chưa tiến nốt một bước, đặt chân lên cảnh giới Thiên Thần mà thôi!

 

Nhìn khắp thiên hạ, người có thể đối kháng với cụ ta cũng chỉ có bậc kỳ tài giống như Võ Thí Thiên!

 

“Sao nào?”

 

Trình Chí Long nở một nụ cười, hờ hững nói: “Tôi đã đặt chân lên cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao từ lâu, dù là tôi thì cũng cam tâm tình nguyện ở bên cạnh cậu chủ Đông Phương làm tay sai, lẽ nào các vị vẫn còn chưa hiểu hay sao?”

 

“Nhìn xem trong tay Tiêu Chính Văn có cái gì, điện Thần Long sao? Tôi không dám nói với sức mạnh của một mình tôi có thể tiêu diệt hết tất cả, thế nhưng tiêu diệt một nửa điện Thần Long có lẽ cũng còn thừa sức!”

 

Điên cuồng!

 

Lời nói này của Trình Chí Long quá mức điên cuồng!

 

Thế nhưng, mọi người lại không có cách nào phản bác, bởi vì người nói là Trình Chí Long, cụ ta có tư cách này, cũng có thực lực này!

 

“Nhân tiện nói cho mấy người thêm một chuyện nữa, tên Quang Minh Tôn mà Tiêu Chính Văn phải tới Phi Lục để bắt đó, thực ra từ một năm trước đã gặp mặt cậu chủ Đông Phương rồi!”

 

“Mấy người có biết Quang Minh Tôn gặp cậu chủ Đông Phương như thế nào không?”

 

Trình Chí Long vô cùng cao ngạo lên tiếng.

 

Ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn về phía Trình Chí Long, giống như đang đợi cụ ta nói tiếp.

 

“Quỳ vái!”
 
Chương 1641


Chương 1641

“Hiện giờ, chắc mấy người đã hiểu cách biệt giữa Tiêu Chính Văn và cậu chủ Đông Phương rồi nhỉ! Tôi đã nói xong rồi, nên nói hay là không nên nói, tôi đều nói cả rồi, còn về việc mấy người muốn làm thế nào thì tự mình quyết định đi!”

 

Nói xong, Trình Chí Long đứng dậy rời đi.

 

“Hừ!”

 

Trình Chí Long đi khuất, Đại trưởng lão hít sâu, nói: “Tần Vũ, tên Đông Phương Ngạo Vũ này rốt cuộc có lai lịch thế nào, Hắc Băng Đài đã tra ra chưa?”

 

Trước đây, Đại trưởng lão không muốn Tiêu Chính Văn giết chết Đông Phương Ngạo Vũ, thế nhưng hiện giờ thì đã hoàn toàn thay đổi cách nghĩ.

 



Trình Chí Long cho rằng những lời vừa rồi của cụ ta có thể uy hiếp mọi người, khiến cho mọi người đều đứng hết về phía Đông Phương Ngạo Vũ, thế nhưng cụ ta đã lầm!

 

Những người đang ngồi ở kia, ai ai cũng từng vào sinh ra tử vì Hoa Quốc, mấy lần chấp chới giữa bờ vực sinh tử thì sao có thể để tâm tới những lời này?

 

Tiêu Chính Văn là quân hồn của Hoa Quốc, tuyệt đối không thể xảy ra bất trắc gì!

 

Lời nói của Trình Chí Long không những không kéo mấy người Đại trưởng lão lại gần mà ngược lại còn đẩy hết mọi người về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Chuyện này… do Hắc Băng Đài chúng tôi vô dụng, một mặt bên phía Hoa Sơn, chúng tôi căn bản không tra ra gì, mặt khác, từ lúc hắn rời khỏi Hoa Sơn thì vẫn luôn hành sự kín tiếng, thật sự không thể tra ra nổi! Nếu như không phải chính miệng Trình Chí Long nói ra thì chúng tôi còn không biết hắn từng gặp Quang Minh Tôn!”

 

Tần Vũ nhíu mày, thầm đổ mồ hôi lạnh thay cho Tiêu Chính Văn.

Ngay khi mọi người còn đang ngạc nhiên khó tin, một thiếu tướng của Hắc Băng Đài bước đến sảnh lớn nói với Tần Vũ: “Tổng tư lệnh, xảy ra chuyện lớn rồi!”

 

Anh ta vừa nói vừa đưa một bản báo cáo cho Tần Vũ.

 

Tần Vũ nhận lấy đọc lướt qua, sắc mặt bỗng thay đổi.

 

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

 

Đại trưởng lão tiến đến, nhìn chòng chọc vào Tần Vũ hỏi.

 

“Vũ Thiên Tôn đã lên chuyến bay đến Hoa Quốc. Hơn nữa Thí Thần của Vy Hào cũng lên chuyến bay đến Long Kinh vào một tiếng trước”.

 

“Trong hai người họ, Vũ Thiên Tôn là một trong Lục Tôn Hạo Thiên của phái Quang Minh, còn thân phận Thí Thần này hơi khó nói. Mục đích hai người này cùng bay đến Hoa Quốc chỉ là xem trận chiến thôi sao?”

 

Tần Vũ nắm chặt tình báo trong tay, đi qua đi lại một hồi cuối cùng cắn răng nói: “Các vị trưởng lão, chuyện này rất quan trọng, tôi phải báo cáo với Thiên Tử”.

 

Mấy người Đại trưởng lão gật đầu nói: “Được! Bọn tôi cũng đi với cậu, tốt nhất nên bỏ cuộc hẹn quyết đấu lần này của Tiêu Chính Văn và Đông Phương Ngạo Vũ, nếu không e là tình hình sẽ cực kỳ bất lợi với Tiêu Chính Văn”.

“Được!”

Tần Vũ gật đầu, sau đó nhanh chân đi về hướng Long các cùng  bới mấy người Đại trưởng lão.

Lúc bày Thiên Tử đang đọc văn bản công vụ về những hành động thường xuyên trong khoảng thời gian gần đây ở Âu Lục.
 
Chương 1642


Chương 1642

Dường như cả Âu Lục đều đang chuẩn bị cho một chuyện.

 

Nhưng rốt cuộc chúng đang làm gì thì hoàn toàn không thể đọc được manh mối nào trong bản báo cáo này cả.

 

“Thiên Tử, có Tần Vũ, Đại trưởng lão võ tông và ba vị trưởng lão tông miếu cùng xin vào gặp”.

 

Nghe thế Thiên Tử bỏ bản báo cáo trong tay xuống, suy nghĩ một lát rồi vung tay nói: “Mau mời vào”.

 

Không lâu sau, mấy người Tần Vũ cùng bước vào Thiên Tử Các.

 

“Thiên Tử, đây là thông tin mà gần đây Hắc Băng Đài nhận được. Vũ Thiên Tôn và Thí Thần cùng lên máy bay đến Hoa Quốc, tôi và các vị trưởng lão đã bàn bạc, đều nghĩ chuyện này như đang nhắm vào Tiêu Chính Văn, thế nên theo ý chúng tôi thì trận đấu ngày mai…”

 

Dứt lời, Tần Vũ đưa bản tình báo đó cho Thiên Tử.



 

Đến khi đọc xong, ánh mắt Thiên Tử lóe lên tia sáng.

 

“Hay cho nhà Đông Phương, kéo bè kết phái, kéo ra đến nước ngoài luôn. Chúng muốn lợi dụng những người và thế lực này để bắt tôi phải phục tùng lời của chúng”.

 

Thiên Tử xé nát bản tình báo trong tay thành từng mảnh.

 

“Thiên Tử, anh nghĩ…”

 

“Ý các người là bảo Tiêu Chính Văn rút lui à?”

 

Thiên Tử lắc đầu, đồng thời siết chặt nắm đấm nói: “Ý của tôi là Tiêu Chính Văn không chỉ phải đến đó mà còn phải chém giết Đông Phương Ngạo Vũ. Tôi chỉ cần thi thể của Đông Phương Ngạo Vũ, mấy thứ khác không cần cũng được”.

 

“Tần Vũ nghe lệnh!”

 

Thấy Thiên Tử bỗng dưng tức giận, Tần Vũ và mấy người Đại trưởng lão đều không hiểu ra sao, nhưng cũng thầm suy đoán chắc chắn là có liên quan đến việc gần đây Thiên Tử âm thầm chèn ép bốn gia tộc lớn.

 

Hành động này của nhà Đông Phương chính là đang thách thức Thiên Tử, cho hai cường giả cảnh giới Thiên Thần nhập cảnh để uy hiếp, ép buộc Thiên Tử phải thỏa hiệp với nhà Đông Phương.

 

“Tần Vũ có mặt!”

 

Tần Vũ vội quỳ một gối xuống.

 

“Hắc Băng Đài điều động tất cả cao thủ trên cảnh giới Thiên Vương rồi tập kết ở Long Kinh ngay trong đêm, không được chậm trễ!”

 

“Vâng!”

 

Tần Vũ đáp, sau đó đứng dậy.

 

“Đại trưởng lão!”

 

Thiên Tử lạnh lùng dặn dò.

 

“Có tôi!”

 

Đại trưởng lão cũng tiến đến trước một bước.

 

“Thông báo với tất cả tông môn đứng trong top mười của võ tông, cố gắng cử ra các cao thủ tập kết tại Long Kinh bao vây nhà họ Đông Phương. Nếu có biến động gì thì nhà Đông Phương đừng hòng sống yên ổn”.

 

Ôi!
 
Chương 1643


Chương 1643

Đại trưởng lão hít sâu, gật đầu nói: “Tuân lệnh!”

 

“Người đâu!”

 

Thiên Tử gọi một tiếng, hai nhân viên nhanh chân chạy vào Thiên Tử Các, sau đó cúi đầu xuống, không dám thở mạnh.

 

“Truyền lệnh của tôi! Bắt đầu từ bây giờ cảnh vệ quân của Long Kinh luôn túc trực đợi lệnh, nhất là máy bay chiến đấu, bộ đội đạn đạo phải giám sát đỉnh núi Bách Nhật từng giây từng phút. Ngày mai bất kể là Vũ Thiên Tôn hay Thí Thần dám cả gan ra tay thì cứ tiêu diệt ngay bất chấp mọi thứ”.

 

“Rõ!”

 

Hai người đó vội vàng chạy ra khỏi Thiên Tử Các.

 



“Thiên Tử, thu xếp như thế liệu có ổn không?”

 

Trưởng lão tông miếu bước đến nhỏ giọng khuyên.

 

“Không ổn ư? Hừ!”

 

Thiên Tử lạnh lùng nói: “Hoa Quốc khí phách như thế sao có thể bị hai cảnh giới Thiên Thần dọa sợ được? Gia tộc Đông Phương hay Đông Phương Ngạo Vũ gì cũng thế thôi, chẳng ai có tư cách bắt tay với kẻ địch bên ngoài uy hiếp được tôi cả”.

 

“Hoa Quốc là một quốc gia lớn mạnh, không bị giặc bắt làm nô lệ, càng sẽ không bị chúng đe dọa. Nếu dám có suy nghĩ, ý đồ này thì phải chuẩn bị tâm lý bị tiêu diệt. Chắc chắn tôi sẽ không bao giờ thỏa hiệp! Ra ngoài hết đi!”

 

Mấy người Tần Vũ đều sửng sốt, nhìn nhau một lúc chỉ đành rời khỏi Thiên Tử Các.

 

Lúc này trong một căn biệt thự ở vùng ngoại ô phía Tây của Long Kinh, Đông Phương Ngạo Vũ nghiêng người tựa vào chân Lý Lộ Lộ, tay nghịch một miếng ngọc.

 

“Em đoán khi nghe được tin Vũ Thiên Tôn và Thí Thần đích thân đến, Tiêu Chính Văn sẽ sợ đến vỡ mật nhỉ?”

 

Lý Lộ Lộ nũng nịu cười nói.

 

Cô ta từng là một trong những người ngưỡng mộ Tiêu Chính Văn, nhưng lúc đó Tiêu Chính Văn còn đứng trên đỉnh cao, cô ta chẳng có tư cách đến gần Tiêu Chính Văn nữa là.

 

Nhưng bây giờ thì sao?

 

Người đàn ông cạnh cô ta có thân phận tuyệt hơn Tiêu Chính Văn gấp một nghìn lần.

 

Hơn nữa sau trận quyết đấu ngày mai, trên thế giới này còn người tên Tiêu Chính Văn nữa sao?

 

Có một người đàn ông mạnh mẽ như vậy làm hậu thuẫn, Tiêu Chính Văn đã trở nên bé nhỏ trong mắt cô ta rồi.

 

“Chưa đến mức đó đâu, mấy ngày trước hắn mới đụng độ với Vũ Thiên Tôn nhưng nói hắn kinh ngạc sợ hãi thì chắc vẫn có khả năng. Anh nghĩ Tiêu Chính Văn cũng đoán được mục đích chuyến đi này của Vũ Thiên Tôn”.

 

Đông Phương Ngạo Vũ nhàn nhã nói.

 

“Ý anh là Tiêu Chính Văn cũng biết Vũ Thiên Tôn đến vì muốn giành lấy Thiên Sơn Thư Lục sao?”

 

Lý Lộ Lộ hơi ngạc nhiên nói.

 

“Đương nhiên, Quang Minh Tôn từng muốn lấy từ chỗ hắn, chỉ tiếc Quang Minh Tôn là tên vô tích sự, không những không gài bẫy được Tiêu Chính Văn mà ngược lại còn tự đưa mình vào chỗ chết, nếu không Vũ Thiên Tôn cần gì phải ra mặt?”
 
Chương 1644


Chương 1644

Đông Phương Ngạo Vũ khinh bỉ nói.

 

“Vậy… Thiên Sơn Thư Lục…”

 

“Chỉ cần giết được Tiêu Chính Văn, anh có thể thay thế Dương Âm Tôn trở thành một trong Thập Tôn Quang Minh tiếp theo, còn về phần Thiên Sơn Thư Lục, họ đọc hiểu được sao? Ha ha ha!”

 

Nói đến đây Đông Phương Ngạo Vũ không khỏi bật cười thành tiếng.

 

Ai mà ngờ được Đông Phương Ngạo Vũ vừa xuống núi chưa đến nửa tháng mà đã có liên hệ thân thiết với phái Quang Minh như thế.

 

Ai có thể ngờ qua hai ngày nữa hắn sẽ trở thành Dương Âm Tôn.



 

Hơn nữa sau khi lấy được Thiên Sơn Thư Lục, Đông Phương Ngạo Vũ có lòng tin sẽ trở thành một trong Lục Tôn Hạo Thiên trong vòng một năm.

 

Không phải hắn vênh váo ta đây mà là hắn có tư cách để ra vẻ.

 

Sư môn của hắn chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn.

 

Cùng lúc đó Tiêu Chính Văn cũng nhận được tin tức chính xác, nhưng Tiêu Chính Văn lại bình tĩnh hơn đám người Tần Vũ.

 

Mặc dù không biết mục đích đến đây của Vũ Thiên Tôn nhưng phái Quang Minh dành hết tâm tư vào Hoa Quốc như thế cũng chẳng lạ nữa.

 

“Cậu Tiêu, sao… sao cậu chẳng lo lắng gì thế? Hiện giờ… hiện giờ sắp náo loạn rồi, đại quân mấy trăm nghìn người và mấy chục cao thủ tông môn đã được tập kết, chỉ một vấn đề nhỏ thôi cũng ảnh hưởng đến đại cục”.

 

Tần Vũ nôn nóng giậm chân.

 

Khuyên Thiên Tử thu lại lệnh?

 

Còn khó hơn lên trời.

 

Cách duy nhất hiện giờ chỉ có thể khuyên Tiêu Chính Văn, khuyên nhà họ Đông Phương.

 

Chẳng ai muốn nhìn thấy ngoài thành phố Long Kinh khói lửa đầy trời, càng không muốn thấy đỉnh núi Bách Nhật diễn ra một trận chiến ác liệt.

 

Nhưng đối phó với cường giả cảnh giới Thiên Thần ngoài đấu võ thì Tần Vũ quả thật không nghĩ ra được cách nào khác.

 

“Nhìn thì có vẻ nguy hiểm nhưng thật ra an toàn, ít nhất hiện giờ Đông Phương Ngạo Vũ vẫn không phải là người của phái Quang Minh, chúng sẽ không làm lớn chuyện với Hoa Quốc vì một người ngoài”.

 

Tiêu Chính Văn bình thản nói.

 

Trông có vẻ là Thái Sơn đè ép nhưng thật ra Thái Sơn vẫn ở đó, đỉnh đầu cũng là chân trời xanh.

 

“Haizz, các người… các người thật là cứng đầu”.

 

Tần Vũ đạp mạnh cửa rồi đi ra ngoài.
 
Chương 1645


Chương 1645

Cùng lúc này, bên trong biệt thự nhà họ Đông Phương, hai người Đông Phương Tiếu và Đông Phương Ngạo Vũ lần lượt đứng hai bên một ông lão.

 

Mà người đang ngồi đối diện ông lão đó lại là Vũ Thiên Tôn và một người đàn ông trung niên mặc đồ Vy Hào!

 

Người này chính là Thí Thần!

 

Ông ta rất thần bí, chỉ xếp sau Miyamoto Kenichi tại nước Vy Hào.

 

Nghe nói vào mấy chục năm trước đã đột phá cảnh giới Thiên Vương, đạt đến độ cao khiến người đời đều phải ngước nhìn.



 

“Vũ Thiên Tôn, lời hẹn giữa ông và tôi, hoặc là nói lời hẹn giữa Hoa Sơn chúng tôi và phái Quang Minh mấy người có phải nên thực hiện rồi không?”

 

Ông lão ngồi ở giữa điềm nhiên lên tiếng.

 

Người này chính là trưởng lão của phòng liên lạc Hoa Sơn và giới thế tục, nắm giữ quyền quyết sách mọi việc của Hoa Sơn và thế tục.

 

Khế ước mà Hoa Sơn và phái Quang Minh đã thầm kí kết là do người này chủ đạo.

 

“Ông Thương, phái Quang Minh chúng tôi vẫn luôn tuân thủ cam kết, chúng tôi nhất định sẽ không quên lợi ích mà mình đã đồng ý cho Hoa Sơn! Nơi này là vị trí của một nửa trái tim Hắc Long còn lại, thế nhưng muốn lấy nó thì e rằng phải có sự kiên nhẫn mới được!”

 

“Theo tin tình báo đáng tin của chúng tôi, bên trong kim tự tháp còn có một cường giả cấp Nhân Vương, không biết Hoa Sơn có lòng tin sẽ lấy được trái tim rồng về hay không?”

 

Vũ Thiên Tôn khẽ cười đưa ra một trang giấy, bên trên dùng tiếng Hoa Quốc viết rõ vị trí của một nửa trái tim Hắc Long còn lại.

 

“Vậy thì chúng ta phải làm sao với hai trái tim rồng trên người Tiêu Chính Văn đây?”

 

Thương Nhan Bách nhíu mày hỏi.

 

“Phái Quang Minh của tôi chỉ cần trái tim rồng Kim Long! Trái tim rồng Xích Long có thể thuộc về Hoa Sơn! Chỉ là nội dung bên trong Thiên Sơn Thư Lục thì cả hai bên phải cùng nhau hưởng!”

 

“Chắc là ông Thương cũng hiểu rõ, không có Thiên Sơn Thư Lục thì dù có sở hữu tim rồng cũng chỉ như phế phẩm mà thôi, không một ai có thể tự mình lĩnh hội được phương pháp dung hợp!”

 

Vũ Thiên Tôn nghiêm túc nói.

 

Nghe thấy lời này, Đông Phương Ngạo Vũ nhíu mày nói: “Vũ Thiên Tôn, sư thúc, không phải Võ Thí Thiên vẫn đang thử nghiệm dung hợp trái tim Hắc Long đó sao? Tại sao không dùng nốt trái tim rồng ở trong tay ông ta kia…”

 

Thương Nhan Bách nhướng mày, liếc nhìn Đông Phương Ngạo Vũ, cau mày nói: “Ngạo Vũ, cậu thật sự cho rằng cậu vô địch thiên hạ rồi hay sao? Chưa nói đến Thiên Sơn phía sau lưng Võ Thần Tông, cậu căn bản không thể so bì được với Võ Thí Thiên!”

“Cảnh giới Thiên Thần không xuất hiện, Võ Thí Thiên chính là người có chiến lực đỉnh cao nhất Hoa Quốc. Có những người có thể động tới nhưng có những người thì không!”
 
Chương 1646


Chương 1646

Đông Phương Ngạo Vũ bị Thương Nhan Bách trách mắng mặt đỏ tía tai, lùi sang một bên.

 

“Võ Thí Thiên cũng rất đáng để quan tâm, nếu như ông ta thật sự có thể thành công dung hợp được trái tim Hắc Long thì quả thực đúng là một thiên tài hiếm có!”

 

Vũ Thiên Tôn nói với cặp mắt phát sáng.

 

Phái Quang Minh vẫn luôn quan tâm tới giới võ đạo của Hoa Quốc, đặc biệt là mấy nhân vật được gọi là con cưng của trời kia.

 

“Thời đại hưng thịnh tới, Võ Thí Thiên còn có thể tỏa sáng như bây giờ hay không thì vẫn chưa thể biết trước được, huống hồ Thiên Sơn lại không hứng thú gì với kế hoạch của chúng ta, còn nói võ đạo không có biên giới gì đó, chẳng khác gì trò cười”.

 



“Vậy nên tốt nhất là đừng ôm bất cứ ảo tưởng gì!”

 

Thương Nhan Bách hờ hững nói.

 

Vũ Thiên Tôn và Thí Thần đưa mắt nhìn nhau, rõ ràng đều đã nhìn thấu tâm tư của Thương Nhan Bách.

 

Là người liên kết với giới thế tục của Hoa Sơn, cụ ta đương nhiên phải suy nghĩ cho lợi ích của Hoa Sơn, tuyệt đối sẽ không cho phép phái Quang Minh có bất cứ trao đổi lợi ích gì với bốn đại danh sơn còn lại.

 

“Được rồi, ngày mai hai người chúng tôi sẽ tới xem trận đấu, tới lúc đó, nếu như Đông Phương Ngạo Vũ không thể thắng cuộc thì chúng tôi chắc chắn sẽ ra tay giết chết Tiêu Chính Văn! Cáo từ!”

 

Dứt lời Vũ Thiên Tôn cũng đứng dậy với Thí Thần.

 

Đông Phương Tiếu tiễn hai người họ ra ngoài cửa một lúc rồi mới quay người trở lại phòng khách.

 

“Ông Thương, nghe nói bên trong Long Kinh. Đại quân đã bắt đầu tập kết, liệu có phải…”

 

Đông Phương Tiếu hơi lo lắng nói.

 

Thiên Tử Hoa Quốc nhiệm kỳ này là người rất có khí phách, tuyệt đối không phải loại người chịu nhân nhượng để được an toàn trong tình thế bức ép.

 

Một khi quân đội tham gia vào, hai người Vũ Thiên Tôn và Thí Thiên e rằng khó mà tự bảo vệ được bản thân, làm gì còn hơi sức đâu mà quan tâm tới Đông Phương Ngạo Vũ nữa?

 

“Hừ! Ông cứ yên tâm, chuyện sống chết của hai người bọn họ chẳng có liên quan gì lớn. Tới lúc đó, dù cho Đông Phương Ngạo Vũ có thua cuộc thì tôi cũng sẽ ra mặt bảo vệ cho cậu ấy! Vua tôi Hoa Quốc vẫn phải lo lắng cho đại cục, lẽ nào bọn chúng không biết chuyện của học viện võ thuật sao?”

 

“Liên luỵ, lợi ích, xích mích là điểm yếu lớn nhất của đám người bọn chúng!”

 

Thương Nhan Bách trợn trừng mắt, trong khoé mắt đục ngầu loé lên hai tia sáng.

“Sư thúc, ban nãy người nói võ đạo không có biên giới là có ý gì? Con thật sự không thể lí giải nổi!”

Đông Phương Ngạo Vũ tiến lên trước một trước cau mày hỏi.

Mấy năm gần đây rốt cuộc Hoa Sơn đang làm gì, lại còn bí mật thương thảo với phái Quang Minh chuyện gì, Đông Phương Ngạo Vũ hoàn toàn không biết.
 
Chương 1647


Chương 1647

Dù gì trong lòng hắn, mối bận tâm lớn nhất chỉ có gia tộc Đông Phương và tiền đồ của bản thân hắn.

 

Còn về những người khác, đối với một kẻ từ nhỏ đã lớn lên trong Hoa Sơn như Đông Phương Ngạo Vũ mà nói, ngay cả tình cảm với bố mẹ ruột cũng vô cùng mờ nhạt.

 

“Thế giới có hai cực, Giáo Đình phương Tây, Côn Luân phương Đông, mấy danh sơn lớn của chúng ta cũng được, võ tông cũng xong, cuối cùng đều phải nghe theo lệnh của hai cực này!”

 

“Nếu như phương Tây ký kết thoả thuận cho phép cường giả Thiên Thần nhập thế, vậy thì bên phía Côn Luân dưới áp lực lớn cũng buộc phải ký cho phép, tới lúc đó mới là thời gian để mấy người chúng ta nhập thế phát triển!”

 

“Đối với mấy người chúng ta mà nói thì đó chính là là thịnh thế. Quốc gia? Hừ! Ở trước thực lực tuyệt đối, không còn gì quan trọng, thế giới rồi sẽ thống nhất! Thiên hạ sẽ nằm trong tay của cường giả!”

 



“Thế nhưng chỉ người nào có tầm nhìn xa trông rộng thì mới có thể nhìn thấy được bước này, vậy nên mới cử cậu xuống núi giết Tiêu Chính Văn! Trái tim rồng trong tay cậu ta, và cả Thiên Sơn Thư Lục, Hoa Sơn ta nhất định phải giành được hết!”

 

Thương Nhan Bách nói tới đây thì trầm tư nhìn về phía cửa, khẽ siết chặt bàn tay.

 

Đây là một trong những sứ mệnh mà Hoa Sơn giao cho cụ ta, nếu như không lấy được hai thứ này thì cụ ta sẽ phải tự sát để đền tội!

 

Càng không cần nói tới Đông Phương Ngạo Vũ và Đông Phương Tiếu nữa!

 

Mặc dù nhà họ Đông Phương coi Hoa Sơn như là chỗ dựa vững chắc của mình, thế nhưng trong mắt Hoa Sơn, bọn họ chẳng qua chỉ là quân cờ đặt trong thế gian mà thôi.

 

Nếu đã là quân cờ thì sau khi mất đi hiệu lực sẽ trở thành đồ bỏ đi!

 

“Vậy thì chuyện của Âm Dương Tôn…”

 

Đông Phương Ngạo Vũ vẫn quan tâm nhất tới chuyện được mất của mình.

 

Ban đầu Thương Nhan Bách đã đồng ý với hắn, chỉ cần giết chết Tiêu Chính Văn thì có thể cho hắn trở thành một trong Thập Tôn Quang Minh!

 

Chức vụ này vốn dĩ chẳng đáng bao nhiêu tiền, thế nhưng có thể sử dụng thế lực của phái Quang Minh để hỗ trợ cho nhà họ Đông Phương, đây mới là điểm mấu chốt.

 

Có phái Quang Minh ở Hoa Quốc và cả thế lực của mấy nước như Vy Hào, vị trí gia chủ nhà họ Đông Phương chắc chắn rồi sẽ thuộc về Đông Phương Ngạo Vũ.

 

“Tất cả đều sẽ thực hiện, thế nhưng phải nhìn vào biểu hiện của cậu thôi! Cậu hiểu chưa?”

 

Thương Nhan Bách lạnh lùng nhìn Đông Phương Ngạo Vũ.

 

“Rõ! Cháu nhất định không phụ…”

 

Không đợi Đông Phương Ngạo Vũ nói xong, một người giúp việc bước nhanh vào trong, nói với Đông Phương Tiếu: “Cụ tổ, Tần Vũ muốn gặp, hơn nữa còn chỉ đích danh nói muốn gặp ông!”

 

“Tần Vũ?”
 
Chương 1648


Chương 1648

Đông Phương Tiếu khẽ nhíu mày, sau đó xoay đầu nhìn về phía Thương Nhan Bách.

 

“Chuyện của nhà họ Đông Phương mấy người thì tự giải quyết là được rồi. Tôi mệt rồi, mấy người xem mà làm đi!”

 

Nói xong, Thương Nhan Bách đứng dậy sải bước đi lên phòng khách trên tầng hai.

 

“Mời vào!”

 

Đông Phương Tiếu suy xét, sau đó thốt ra hai tiếng “mời vào”.

 

Chẳng bao lâu sau, Tần Vũ đã được dẫn vào trong phòng khách.



 

“Cậu Tần, cậu đúng là khách quý của chúng tôi, nếu như tôi nhớ không nhầm thì từ lúc cậu nhậm chức tổng tư lệnh của Hắc Băng Đài cho tới giờ thì đây mới là lần đầu cậu tới nhà họ Đông Phương chúng tôi nhỉ?”

 

Đông Phương Tiếu ngồi ở chính giữa, nói với ánh mắt sắc bén.

 

“Thưa ông Đông Phương, địa vị của ông rất cao, Tần Vũ xin được kính lễ! Thế nhưng có những lời tôi không thể không nói!”

 

Tần Vũ chắp tay nói với Đông Phương Tiếu.

 

“Cậu Tần có lời gì thì xin cứ nói, tôi nghe là được rồi!”

 

Đông Phương Tiếu khẽ nhắm hai mắt lại, điềm nhiên nói.

 

“Ông Đông Phương, sự sắp xếp của Thiên Tử, tôi nghĩ tôi không nói, ông cũng nghe nhắc đến rồi, trong thành Long Kinh đã điều động đại quân, việc này có nghĩa là gì ông cũng biết rõ rồi đấy!”

 

“Trận chiến ngày mai, nếu có thể tránh được, tôi khuyên ông một câu, đừng làm ảnh hưởng đến hòa khí giữa nhà họ Đông Phương và Thiên Tử!”

 

Tần Vũ nghiêm túc nói.

 

Tần Vũ nói xong, Đông Phương Tiếu lạnh lùng bật cười, lắc đầu đáp: “Nếu tôi nghe không lầm thì cậu Tần tới đây để cầu xin cho Tiêu Chính Văn sao?”

 

“Nhưng hôm ấy khi Tiêu Chính Văn giết con trai nối dõi nhà họ Đông Phương, sao lại không thấy cậu Tần xuất hiện can ngăn? Xác của Đông Phương Viêm còn chưa lạnh, Đông Phương Tiếu tôi sao có thể tha cho Tiêu Chính Văn được chứ?”

 

“Lúc này mới biết tới cầu xin nhà họ Đông Phương chúng tôi, lẽ nào cậu Tần không cảm thấy đã muộn rồi sao? Có những chuyện đạn đã lên nòng, không thể không bắn! Mời cậu Tần trở về cho!”

 

Nói đến đây, khuôn mặt già nua của Đông Phương Tiếu đã lạnh như băng.

 

Lúc này Đông Phương Tiếu hoàn toàn không thể giữ thể diện cho Tần Vũ được nữa.

 

Đồng thời việc Thiên Tử có ý định đàn áp bốn gia tộc lớn đã là sự thật không thể chối cãi!

 

Nhà họ Đông Phương, tuyệt đối không thỏa hiệp với bất kỳ ai về chuyện của Tiêu Chính Văn nữa!

Cho dù là thế gia hay Thiên Tử cũng đều như vậy, cuối cùng vẫn phải nhắc tới chữ “lợi”!
 
Chương 1649


Chương 1649

Chỉ cần giết chết Tiêu Chính Văn, Thiên Tử mất đi chỗ dựa, tương lai sẽ lại làm hòa với bốn gia tộc lớn, việc này cũng không phải là không có khả năng!

 

Huống hồ, còn có dược sư Hoàng bên cạnh quan sát, xem xét toàn diện, chỉ cần Tiêu Chính Văn chết, Thiên Tử chỉ có thể cúi đầu chịu thua trước bốn gia tộc lớn!

 

Một người nhìn xa trông rộng như Đông Phương Tiếu, sao có thể không nhìn ra được đạo lý đơn giản như vậy!

 

“Ông Đông Phương, vì lợi ích của bản thân, ông đã không ngần ngại bắt tay với Vũ Thiên Tôn thậm chí là phái Quang Minh để bóp chết quân thần của Hoa Quốc, ông làm như vậy là đang tự mình phá hủy trường thành!”

 

“Nếu Tiêu Chính Văn chết, ông cho rằng nhà họ Đông Phương còn có giá trị sao?”

 



Tần Vũ lại lên tiếng.

 

“Tiêu Chính Văn? Hừ, nhà họ Đông Phương chúng tôi chưa từng xem Tiêu Chính Văn ra gì, tôi chỉ thắc mắc tại sao Thiên Tử lại không tin tưởng nhà họ Đông Phương như vậy, tại sao lại liên tục trấn áp chúng tôi?”

 

Đông Phương Tiếu trầm giọng nói, ánh mắt lạnh lùng nói.

 

Trước đây, hàng chục mỏ vàng của nhà họ Đông Phương mở ở Tây Nam đều bị lực lượng địa phương niêm phong đóng cửa, sau đó, quyền quản lý bến cảng ở Hải Vân cũng bị Hoa Quốc thu hồi.

 

Ngay cả một kẻ ngốc cũng có thể lập tức nhìn ra được Thiên Tử có dụng ý gì!

 

Với sự đàn áp rõ ràng như vậy, ngày diệt vong của nhà họ Đông Phương đã gần trong gang tấc.

 

Vốn dĩ Đông Phương Tiếu không nên nói những điều như vậy, bất kể khi nào, Thiên Tử cũng là người có quyền lực tối cao nhất, bốn gia tộc lớn chỉ có thể tuân theo quyết định của Thiên Tử.

 

Nhưng cụ ta thực sự nuốt không trôi!

 

“Ông Đông Phương, xin thứ lỗi cho tôi nói thẳng, Hoa Quốc hiện giờ không còn là thời đại do bốn gia tộc lớn thao túng nữa, từ khi Thiên Tử cũ băng hà, vận mệnh của Hoa Quốc đã nằm trong tay triều đình rồi”.

 

Tần Vũ lạnh lùng cảnh cáo.

 

Thật ra có một số việc Tần Vũ không thể nói rõ.

 

Cái gọi là vận mệnh trong tay triều đình, chính là ám chỉ, sống chết của nhà họ Đông Phương hay bốn gia tộc lớn, đều nằm trong tay Thiên Tử!

 

Chỉ cần một lời nói của Thiên Tử, nhà họ Đông Phương lập tức bị tiêu diệt trong nháy mắt!

 

“Tôi không muốn nói đến chuyện vận mệnh thế nào, nhưng đã giết con trai nối dõi của nhà họ Đông Phương, nếu nhà họ Đông Phương tôi còn không ra mặt nữa, e rằng một ngày nào đó, cả nhà tôi cũng sẽ bị giết sạch!”

 

“Tần Vũ, tôi tin rằng trước khi cậu tới, chắc cũng đã nghe nói Vũ Thiên Tôn và Thí Thần trước sau gì cũng tới Hoa Quốc, vì vậy, cậu lo lắng Tiêu Chính Văn đến lúc đó sẽ bại trận, cho nên tới đây để ngăn cản trận quyết chiến ngày mai đúng không? Thật đáng tiếc, tất cả đã quá muộn!”

Đông Phương Tiếu lạnh lùng bật cười.
 
Chương 1650


Chương 1650

“Ông Đông Phương, tôi nghĩ ông đã hiểu lầm rồi. Tôi chỉ không hy vọng Long Kinh nhuốm máu vì trận chiến ngày mai, càng không hy vọng Long Kinh xảy ra biến cố lớn, tôi chưa từng cho rằng Tiêu Chính Văn sẽ chết, thậm chí lúc Tiêu Long vẫn còn khỏe mạnh thì chuyện đó càng không có khả năng!”

 

“Vì vậy, tôi cũng muốn nhắc nhở ông, nhà họ Tiêu cũng có thực lực của nhà họ Tiêu!”

 

Tần Vũ lạnh lùng nói.

 

Vốn dĩ muốn tới khuyên ngăn cụ ta, nhưng Đông Phương Tiếu lại không biết đối nhân xử thế, bởi vậy, Tần Vũ cũng không thể dùng giọng điệu và lời nói tử tế được.

 

“Hừ, nếu đã như vậy, chuyến đi này của cậu Tần thật sự lãng phí rồi! Chi bằng chúng ta cứ chờ tới lúc đó xem xem, nhà họ Tiêu có thực lực thâm hậu, hay nhà họ Đông Phương chúng tôi có nền móng thâm sâu hơn!”



 

Đông Phương Tiếu tức giận đứng bật dậy, sự phẫn nộ bao phủ khắp khuôn mặt!

 

Nếu không phải vì thân phận của Tần Vũ thì cụ ta đã xuống tay giết chết anh ta luôn rồi!

 

“Được, được lắm! Đến lúc đó, ông Đông Phương đừng hối hận! Tần Vũ xin cáo từ!”

 

Nói xong, Tần Vũ tức giận xoay người, sải bước rời khỏi biệt thự nhà họ Đông Phương.

 

Nhìn thấy Tần Vũ đã đi xa, trên mặt Đông Phương Ngạo Vũ lộ ra vẻ khinh thường.

 

“Hiện giờ mới biết sợ, thật nực cười! Tiêu Chính Văn, hừ!”

 

Đông Phương Tiếu trừng mắt nhìn bóng lưng Tần Vũ nói một câu, bầu không khí xung quanh lập tức giảm xuống mức đóng băng.

 

Đêm đó, nhiều người đã chạy đến khu vực lân cận đỉnh núi Bách Nhật chiếm một chỗ ngồi đẹp từ trước.

 

Toàn bộ Long Kinh, thậm chí toàn bộ Hoa Quốc, không ai muốn bỏ lỡ trận chiến kinh thiên động địa này.

 

Ngay cả Lãnh Kế Hồng cũng không kìm lòng được mà vội vã từ Giang Trung bay đến.

 

Người thân và bạn bè của nhà họ Lãnh, hơn hai mươi người đã đến chỉ để cổ vũ cho Tiêu Chính Văn.

 

Cho đến ngày nay, người nhà họ Lãnh và Tiêu Chính Văn đã thân thiết như anh em ruột thịt, có vinh cùng hưởng, có họa cùng chịu, vì vậy Tiêu Chính Văn tuyệt đối không thể thua!

 

Nếu không phải Độ Thiên Chân Nhân phải canh gác biệt thự nhà họ Tiêu thì cụ ta cũng đã tới đây từ lâu.

Không chỉ vậy, Thiên Kiếm Tông cũng phái hơn mười đệ tử đến đỉnh núi Bách Nhật, hơn nữa còn dựng lều che nắng.
 
Chương 1651


Chương 1651

Mặc dù Lạc Cửu Anh trước đây đã từng thề, nhưng lần này cụ ta cũng vội đến đỉnh núi Bách Nhật, không đến vì Tiêu Chính Văn, cũng không phải đến xem Tiêu Chính Văn trở thành trò cười.

 

Mà là cụ ta muốn xem vị Thiên Tử của Hoa Quốc mà cụ ta vô cùng tôn sùng, hôm nay có phong thái thế nào!

 

Bên phía Long Kinh, mới sáng sớm Tả Hàng Đồ đã dẫn một đội cảnh vệ quân tới đỉnh núi Bách Nhật, sau khi dựng xong lều che nắng thì ngồi đợi trận chiến bắt đầu.

 

Đám người Tần Vũ cũng lần lượt xuất hiện, cùng với ông Dương và Dương Linh Nhi, bọn họ đều được Tả Hàng Đồ mời vào lều che nắng để quan sát trận chiến .

 

Lúc này, xung quanh Đỉnh núi Bách Nhật, đã có vô số những nhân vật có máu mặt.

 



Có người ở giới võ tông, cũng có người ở giới kinh doanh, còn có cả người trong quân đội…

 

Vô số ông trùm, tất cả đều cầm kính viễn vọng, nhìn về phía đỉnh núi Bách Nhật.

 

Hàng trăm nghìn người dân Long Kinh cũng đổ xô đến chân núi Bách Nhật với biểu ngữ: Tiêu Chính Văn tất thắng, vẫy cờ cổ vũ cho Tiêu Chính Văn.

 

Cảnh tượng vô cùng hoành tráng!

 

Đám người Đông Phương Tiếu không khỏi thầm ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt!

 

Không ngờ Tiêu Chính Văn vẫn có ảnh hưởng đáng sợ như vậy ở Hoa Quốc!

 

Lúc này, một chiếc xe Bentley màu đen chậm rãi dừng lại dưới chân núi, Lý Lộ Lộ khoác tay Đông Phương Ngạo Vũ, chậm rãi đi lên đỉnh núi Bách Nhật.

 

So với những người chào đón Tiêu Chính Văn, bên nhà họ Đông Phương ngoại trừ người của bốn gia tộc lớn thì số người đến cổ vũ ít ỏi tới mức đáng thương, thậm chí không ít ông trùm có quan hệ làm ăn với bốn gia tộc lớn cũng sợ không dám lộ mặt.

 

Chỉ sợ mình sẽ bị liên lụy!

 

Dù sao Thiên Tử cũng đứng về phía Tiêu Chính Văn, bọn họ tới cổ vũ Đông Phương Ngạo Vũ, cũng đồng nghĩa với việc đối đầu với Thiên Tử ở một mặt nào đó.

 

“Hừ, nhà họ Đông Phương làm trò cười lớn, sao lại chỉ có không tới một trăm người đến vậy, thật sự không hợp với khí chất của bốn gia tộc lớn!”

 

Tả Hàng Đồ cười khẩy, mỉa mai nói.

 

“Ồ? Tướng quân Tả bây giờ nói vậy e là còn quá sớm!”

 

Đông Phương Tiếu từ tốn trả lời với đầy vẻ tự tin.

 

Đúng lúc này, một đoàn xe lớn chậm rãi chạy tới chân núi, một người đàn ông trung niên phong thái hiên ngang bước xuống xe, nhìn về phía nhà họ Tiêu, nở nụ cười.

 

“Hy vọng tôi không đến muộn!”

Người đàn ông trung niên lớn tiếng nói, đi về phía Đông Phương Tiếu.

“Cậu Roman, chào mừng câu!”

Đông Phương Tiếu hãnh diện đứng lên nghênh đón người thừa kế thứ hai của gia tộc Russell Rowland!
 
Chương 1652


Chương 1652

“Người này là ai vậy, phô trương thế?”

 

Tả Hàng Đồ nhìn đội xe bên dưới, thậm chí giữa không trung còn có máy bay trực thăng đi theo bảo vệ.

 

Chỉ riêng số vệ sĩ thôi cũng không dưới trăm người, đen kịt một màu tiến về phía đỉnh núi.

 

“Người thừa kế thứ hai của gia tộc Russell Rowland, người này không đơn giản chút nào, là thủ lĩnh của tổ chức tội phạm số một Âu Lục! Hơn nữa, hắn còn kiểm soát tận mấy công ty xuyên quốc gia, là một nhân vật có thực lực!”

 

Tần Vũ híp mắt giải thích cho Tả Hàng Đồ.

 

Vừa dứt lời, lại có một đội xe khác chậm rãi dừng lại.

 

Một người đàn ông da trắng có dáng người cao lớn đẩy cửa xe bước xuống trước tiên, vào khoảnh khắc nhìn thấy người này, Tần Vũ không khỏi nhíu mày nói: “Sao ông ta cũng đến đây vậy?”

 

“Người này…”



 

Tả Hàng Đồ liếc nhìn người đàn ông trung niên.

 

“Người sáng lập ra Ám Tiễn, thủ lĩnh của tổ chức sát thủ lớn nhất toàn cầu, Victor! Người này là một nhân vật truyền kỳ, mười tuổi đã vượt ngục thành công vô số lần, mười lăm tuổi đã có thể đánh bại cường giả ở cảnh giới Thiên Vương, hiện tại là một trong số ít sát thủ có thực lực ở cảnh giới Thiên Vương ba sao!”

 

“Đồng thời cũng là người sáng lập ra tổ chức sát thủ lớn nhất trên thế giới!”

 

Nói xong, Tần Vũ khẽ nghiến răng!

 

Các mối quan hệ của người nhà họ Đông Phương thật sự quá rộng!

 

Đúng lúc này, hai người đang đi bộ lên núi lập tức thu hút sự chú ý của vô số cường giả, thậm chí có một số người còn đứng dậy cúi người thật sâu với hai người đó!

 

“Vũ Thiên Tôn! Thí Thần!”

 

Lúc này, Tần Vũ cũng không tự chủ được mà đứng dậy theo.

 

Dù những người phía trước có khoa trương tới độ nào thì cũng chỉ như mây khói thoảng qua, mà cường giả thật sự, không cần phô trương, sự xuất hiện của chính họ đã là điều phô trương nhất rồi!

 

Chỉ thấy hai người Vũ Thiên Tôn và Thí Thần vừa nói vừa cười giống như đang dạo chơi, căn bản không có chút cảm giác lo lắng nào.

 

Chỉ là khi bước tới khoảng đất trống bên cạnh đỉnh núi Bách Nhật, Vũ Thiên Tôn liếc nhìn về phía mấy người Tả Hàng Đỗ một cái, ánh mắt đó giống như đang nói lát nữa tôi sẽ tiễn mất người về trời!

 

Chẳng bao lâu sau, một tốp người Vy Hào mặc đồng phục cũng leo lên đỉnh núi, thế nhưng lại chẳng buồn nhìn về phía nhà họ Đông Phương dù chỉ một lần, mà ngồi thẳng xuống bên cạnh mấy người Tả Hàng Đồ.

 

“Hừ, ghê đấy, đám chó của gia tộc Russell Rowland đều đến đủ cả rồi!”

 

Thương Nguyệt nhếch miệng nói với vẻ mặt khinh thường.

 

“Thí Thần cũng có mặt!”

 

Nguyệt Ảnh nhìn Thí Thần bên phía đối diện, sắc mặt khẽ biến đổi.

 

“Sợ cái gì, sư phụ cũng ở đây!”

 

Thương Nguyệt bật cười lạnh lùng.

 

Chẳng bao lâu sau, một ông cụ râu tóc bạc phơ mặc đồ Vy Hào, đi guốc gỗ, nhàn nhã đi tới bên dưới chòi che nắng, trước khi ngồi xuống còn gật đầu tỏ ý với mấy người Tả Hàng Đồ.

 

“Những… những người này từ đâu tới vậy? Không phải vị trí đối diện là…”

 

“Suỵt!”

 

Tần Vũ vội vàng dùng tay ra hiệu, nhíu mày nói: “Đừng nói linh tinh, đây là đại sư kiếm đạo rất cao siêu của Vy Hào, người đời gọi là Miyamoto Kenichi Đông Hoàng! Còn cả đệ tử của ông ta, Thương Nguyệt và Nguyệt Ảnh, cũng xem như là bạn bè của cậu Tiêu đấy!”

 

“Cái gì?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom